Hoàng hậu khẽ thở dài: “Khuê tú danh môn Thượng Kinh nhiều như vậy, con tùy tiện chọn, nhất định phải là cô nương nhà họ Phó sao?”
“Người khác tốt hơn nữa, đó là người vừa ý, con không thích. Người xem cả đời con nhiều nhất là làm vương gia, con lại lười cũng không muốn làm gì kinh thiên động địa đại sự, cả ngày ở nhà, người cưới cho con một người vợ con không thích, cả ngày mặt nặng mày nhẹ, chẳng phải là ép con bỏ nhà ra đi sao?”
“Nói thì hay lắm, con thề thốt như vậy, cô nương nhà người ta còn chưa gật đầu, con đắc ý cái gì?” Hoàng hậu cười lạnh một tiếng.
Tiêu Cửu Kỳ không vui: “Người không thể đả kích con như vậy, người phải cổ vũ con cưới một người vợ vừa ý về nhà. Người nói sau khi thành thân cuộc sống của con vui vẻ hòa thuận, chẳng phải người còn vui hơn ăn tiên đan sao.”
Hoàng hậu không nói nhảm với hắn nữa, suy nghĩ cẩn thận, hỏi: “Ta nhớ cô nương nhà họ Phó hình như còn đang chịu tang.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây