Hoàng hậu ngây người, tưởng mình nghe nhầm, sau đó liền nổi trận lôi đình:
“Ta cho con đi tu, ta nuôi con lớn như vậy, hóa ra là nuôi ra một hòa thượng. Con cũng không cần đi tu nữa, dù sao ta cũng sống không được bao lâu nữa, ta đánh chết con, mẹ con chúng ta cùng nhau lên đường cho có bạn!”
Tiêu Cửu Kỳ ôm đầu chạy trốn, cũng không màng chân đau nữa, nhảy loạn khắp phòng:
“Người nói gì vậy, dù muốn trị con, người cũng không thể nguyền rủa chính mình. Con đều lớn rồi, sau này người cứ chờ hưởng phúc, sao có thể nói những lời xui xẻo này, người cố ý khiến con ăn không ngon ngủ không yên, người nói những lời này, còn không bằng đánh chết con cho xong.”
“Vậy con đừng chạy, con chạy cái gì, thật sự cho rằng ta không đánh con sao?” Hoàng hậu thở hổn hển vịn eo tức giận nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây