“Điện hạ cũng biết chuyện này sao? Đúng là việc tốt không ra khỏi cửa, việc xấu đồn nghìn dặm.” Phó Nguyên Lệnh cười khổ một tiếng.
Tiêu Đình lại cảm thấy rất kỳ lạ, lúc trước Phó Tuyên Y nói với hắn ta người tỷ tỷ này lãnh khốc vô tình, trong nhà xảy ra chuyện thảm như vậy, lại khoanh tay đứng nhìn, vô cùng máu lạnh. Nhưng bây giờ xem ra, Phó Nguyên Lệnh dường như cũng có nỗi khổ tâm?
“Hơi có nghe nói.” Tiêu Đình nhìn Phó Nguyên Lệnh một cái, nói với vẻ trầm tư.
Phó Nguyên Lệnh cười khổ một tiếng, không nhắc lại chuyện này nữa, ngược lại nói:
“Lần này đến Vân Châu là vì việc buôn bán của nhà họ Phó, thêm vài ngày nữa xử lý xong ta sẽ về Thượng Kinh. Lần này đa tạ Tam hoàng tử đưa thư nhà, đã làm phiền rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây