“An Trân, làm như vậy thật sự không sao chứ?” Con gái của hữu thừa tướng, Phạm Ngọc Phương nhíu mày hỏi.
“Sợ gì, chỉ là trò đùa nho nhỏ thôi, ngươi xem nàng ta đứng im ở đó không nhúc nhích, nhất định là sợ đến chết khiếp. Dù sao cũng là đến từ nơi nhỏ bé như phủ Lộ Dương, kiến thức hạn hẹp, còn tưởng mình lợi hại lắm, cũng chỉ đến thế mà thôi.” Đường An Trân chế giễu nhìn Phó Nguyên Lệnh trong sân nói.
Phó Tuyên Y nói tỷ tỷ này của ả có bao nhiêu thủ đoạn, bây giờ xem ra cũng chỉ có vậy.
Vương Cẩn Viện vừa lúc này vào phòng nghe được câu này, liền tiếp lời:
“Phó Nguyên Lệnh vô cùng gian xảo, khéo miệng, ta từng ở nhà ngoại mấy ngày, đã từng thấy bộ mặt thật của nàng ta, vô cùng đáng ghét, Nghi tỷ tỷ đã chịu thiệt thòi trong tay nàng ta rất nhiều lần.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây