Phó Nguyên Lệnh đương nhiên là cảm tạ ý tốt của các nàng, đến ngã ba đường liền tách ra, trở về viện của mình.
Thay một bộ y phục, xõa tóc ra, lúc này mới nhẹ nhàng thở phào, dựa vào gối mềm, bưng chén trà nhấp một ngụm nhỏ, cả người mới thật sự thả lỏng.
“Cô nương, Vân Châu và Tam Liên Sơn đều gửi thư đến, Nghĩa thúc phái người đưa tới.” Nguyên Lễ cầm hai phong thư dày đi tới nói.
Vẻ mặt Phó Nguyên Lệnh lập tức nghiêm túc lại, ngồi thẳng người trước tiên mở thư từ Tam Liên Sơn ra.
Dù sao bên đó liên quan đến mấy mạch khoáng sản của nàng, không thể qua loa được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây