Tiêu Cửu Kỳ khẽ ho một tiếng, hiếm khi có chút ngồi không yên, nhưng lại không muốn đi, chỉ đành mặt dày chuyển chủ đề: “Người Bình Ninh bá phủ tới làm gì, muốn ép nàng trở về sao? Nàng đồng ý rồi?”
Phó Nguyên Lệnh nghe vậy liền nhìn Tiêu Cửu Kỳ, dù có chậm chạp, cũng nhận ra có gì đó không đúng.
Tính tình bá đạo như hắn... Ánh mắt Phó Nguyên Lệnh lại rơi vào chén trà của mình, trấn định lại thu hồi ánh mắt, lúc này mới nói: “Không có ép ta trở về, tạm thời ta cũng sẽ không trở về.”
Tiêu Cửu Kỳ nghĩ vậy cũng tạm được, lại muốn hỏi kỹ thêm, liền nghe thấy Phó Nguyên Lệnh lại nói: “Nguyên Lễ, mang bộ trà cụ màu lam hồ thủy kia tới đây.”
Lời Tiêu Cửu Kỳ định nói lại nuốt xuống, rất nhanh nha đầu tên Nguyên Lễ kia đã xách một chiếc hộp gấm sơn đen đi vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây