“Vậy được.” Phó Nguyên Lệnh rất thích dáng vẻ thẳng thắn của Phó Nguyên Trinh: “Học bất cứ thứ gì cũng phải bắt đầu từ những việc nhỏ, nếu đệ đã quyết định rồi, ngày mai đến cửa hàng của ta làm người chạy bàn thế nào?”
“Được.” Phó Nguyên Trinh không nói hai lời liền đáp ứng, không cảm thấy thân là công tử mà làm người chạy bàn có gì mất mặt.
“Đệ phải biết, ở nơi như Thượng Kinh này, đệ sẽ gặp rất nhiều người quen biết trước kia, người ta nhìn thấy đệ làm người chạy bàn sẽ nghĩ như thế nào?”
“Đại trượng phu co được duỗi được, nhất định sẽ có lúc đệ ngẩng cao đầu.”
Phó Nguyên Lệnh sửng sốt, không ngờ Phó Nguyên Trinh lại nói như vậy, sau đó mỉm cười:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây