Vân Châu xảy ra chuyện, không chỉ thương nhân bị tổn thất, quan trọng hơn là thể diện của triều đình cũng mất hết.
Tiêu Cửu Kỳ chỉ là không muốn hao tâm tổn trí vào những chuyện này, nhưng không có nghĩa là không hiểu gì.
Sau khi bị mắng một trận trong cung rồi về phủ, xem xong thư Phó Nguyên Lệnh gửi cho hắn, hắn liền trực tiếp đến đây.
Hắn cưỡi ngựa, tự nhiên nhanh hơn xe ngựa của Phó Nguyên Lệnh, nàng còn chưa nói xong hắn đã đến.
“Những gì nàng nói đều là thật sao?” Sắc mặt Tiêu Cửu Kỳ khó coi, như ai thiếu hắn bạc vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây