“Cái gì?” Tiêu Cửu Kỳ nghe vậy sắc mặt càng đen hơn: “Ngươi là ai? Nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao?”
Phó Nguyên Lệnh không biết Tiêu Cửu Kỳ lại nổi điên gì, tính khí chó má của người này đúng là như thời tiết tháng sáu, nói thay đổi là thay đổi.
“Ngươi chịu uất ức ở đâu, đến chỗ ta trút giận, có lời thì nói cho đàng hoàng, còn không nói cho tử tế thì ngươi về đi.”
Phó Nguyên Lệnh thật sự đau đầu, người này coi nhà nàng thành đất của hắn rồi, còn làm như chủ nhà.
“Ngươi vì một tên mặt trắng mà đuổi ta đi? Giao tình của chúng ta thế nào, hắn tính là cái thá gì?” Tiêu Cửu Kỳ tức đến nỗi, mặt không chỉ đen, mà còn xanh mét.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây