Phó Nguyên Lệnh ngẩng đầu nhìn Tiêu Cửu Kỳ: “Chắc là trong lòng chàng đã có dự định này từ lâu rồi?”
Tiêu Cửu Kỳ cười ngốc: “Lộc Minh châu quá thoải mái, nhàn rỗi đến mức sắp mọc lông rồi. Hơn nữa hai đứa nhỏ mấy năm không gặp tỷ tỷ, cũng nên dẫn chúng ra ngoài mở mang kiến thức.”
Phó Nguyên Lệnh nghĩ cũng đúng, liền nói: “Vậy cũng được, chuẩn bị xong thì các chàng đi đi, đường xá xa xôi, đợi các chàng trở về cũng sắp vào đông rồi.”
Tiêu Cửu Kỳ ôm thê tử không buông tay: “Vẫn là thê tử ta tốt nhất.”
Phó Nguyên Lệnh: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây