Phó Nguyên Lệnh nghe vậy cười gật đầu:
“Linh Chi cũng không dễ dàng, hôn sự không thuận lợi vất vả lắm mới gả được chồng, lại đúng lúc phụ mẫu phải đi xa, con ở kinh thành phải chăm sóc, đừng để người ta bắt nạt.”
Tiêu Dực gật đầu: “Con biết, may mà biểu muội phu tuy là con út trong nhà, nhưng người cũng coi như là cầu tiến, mấy năm nay cứ quan sát trước, nếu là người có ích, con sẽ xem xét.”
Phó Nguyên Lệnh biết Tiêu Dực trong lòng có tính toán, liền nhìn hắn:
“Vương thẩm đương nhiên yên tâm về con, chỉ là không biết Linh Chi trong lòng nghĩ thế nào. Đến lúc đó con để Dao Cẩn hỏi trước, đừng có lòng tốt lại làm chuyện xấu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây