“Năm đó người từng chăm sóc tỷ đệ Vân Nê không phải sao?” Thạch Thừa Chu nói.
“Liên quan đến tỷ đệ Vân Nê?” Phó Nguyên Lệnh nhớ tới hai đứa trẻ mình từng cứu giúp: “Không phải bọn họ đã về phủ Sơn Dương rồi sao?”
Tổ tịch của Vân Hoằng Ngạn ở phủ Sơn Dương, muốn tham gia kỳ thi đồng sinh phải về quê quán, hai tỷ đệ bọn họ ở kinh thành vài năm, sau đó về quê tham gia kỳ thi.
Sau đó, Phó Nguyên Lệnh còn nhận được một bức thư của Vân Nê, báo tin vui cho nàng, Vân Hoằng Ngạn thi đỗ đồng sinh, từ đó về sau hai tỷ đệ này không còn tin tức gì nữa.
Thật ra khi bọn họ ở kinh thành, cũng gần như không đến làm phiền nàng, cứ an an tĩnh tĩnh sống qua ngày ở kinh thành, yên tĩnh đến mức như không tồn tại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây