Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của Phó Nguyên Lệnh, Tiêu Cửu Kỳ hiếm khi nghiêm túc nói với nàng:
“Ngự trù trong cung quả thật có tay nghề tốt, nhưng cơm nước trong cung đều có quy củ, an toàn là trên hết. Cho dù cơm nước ngon đến đâu, sau khi trải qua từng bước kiểm tra, khi ăn vào cũng không còn mùi vị tươi ngon nữa.”
Nói đến đây bĩu môi: “Hơn nữa, những thứ trơn tru đó, thực đơn quanh năm đều có quy định. Vì an toàn và mạng nhỏ của bọn họ, luôn luôn làm theo thực đơn, muốn ăn đồ ăn riêng cũng không phải không được, chỉ là hơi phiền phức. Khi truyền thiện đợi lâu một chút, mùi vị cơm nước sẽ không còn ngon nữa.”
Ấn tượng của Phó Nguyên Lệnh về ẩm thực trong cung, chỉ đến từ những gì trong mơ.
Trước kia không quá để tâm, nghe Tiêu Cửu Kỳ nói như vậy, nghĩ kỹ lại hình như mấy lần vào cung dự tiệc, món ăn trên bàn tiệc quả thật không khác nhau mấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây