Tiêu Cửu Kỳ ấp úng hồi lâu, nhìn Phó Nguyên Lệnh nói: “Hàng xóm qua chơi không được sao?”
Phó Nguyên Lệnh mỉm cười nhìn căn nhà bên cạnh: “Đó không phải là nhà của thuộc hạ của người sao?”
Tiêu Cửu Kỳ rất bực bội, quả nhiên nói dối nhất thời sướng, giải thích muốn đứt ruột.
“Bây giờ bị ta trưng dụng rồi.” Tiêu Cửu Kỳ mặt mày sa sầm nói.
“Ồ, vậy sao. Vậy thì, hàng xóm, trời không còn sớm nữa, người nên về nghỉ ngơi rồi chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây