Phó Gia Diễm sững người, ông ta không ngờ Triệu di nương lại hiểu lầm, kỳ thật sự việc không phải như vậy, là Phó Nguyên Lệnh bàn điều kiện với ông ta mới đưa Triệu di nương ra ngoài.
Nhưng hiện tại Phó Gia Diễm hiển nhiên sẽ không nói rõ, chỉ nói: “Bây giờ ta cái gì cũng không còn, ngươi đi theo ta chỉ có thể chịu khổ thôi.”
Triệu di nương cúi đầu ngẩng lên, đôi mắt đỏ hoe đầy nước mắt:
“Lão gia sao lại nói những lời này? Năm đó thiếp thân đi theo lão gia, ngài đã che chở cho thiếp thân mười mấy năm, để thiếp thân sống những ngày tháng tốt đẹp mười mấy năm, thiếp thân đều ghi nhớ trong lòng.
Hiện giờ lão gia cần người chăm sóc, sao thiếp thân có thể trốn tránh? Người khác đi là chuyện của người khác, dù sao chỉ cần ngài không đuổi thiếp thân đi, thiếp thân sẽ không đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây