Tam phu nhân nhìn Phó Nguyên Lệnh, đưa tay cầm lấy, liếc mắt nhìn, hơi ngẩn người: “Đây... là cái gì?”
“Tam thẩm trước đây không phải đã nói với con là người có một cửa hàng tơ lụa sao?”
“Đúng là vậy, nhưng buôn bán không tốt con cũng biết mà.”
“Lần này sẽ không không tốt nữa, trên tờ giấy này viết đều là kiểu dáng tơ lụa và vải vóc mới nhất mà đoàn thương nhân của con mang về. Chỉ là ý của con, tam thẩm vẫn nên mở một cửa hàng mới thì hơn, dù sao cửa hàng trước kia cả phủ đều biết là của hồi môn của người, đột nhiên buôn bán tốt lên, nhất định sẽ bị người ta để ý.”
Phó Nguyên Lệnh nói xong liền bưng chén trà lên nhấp một ngụm, ở chỗ lão phu nhân nói chuyện cả buổi, đã khát từ lâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây