Vĩnh Nguyên đế liếc nhìn đứa con trai chướng mắt, vô cùng ghét bỏ xua tay: “Được rồi, không có việc của ngươi nữa, lui xuống đi.”
Tiêu Cửu Kỳ: ...
“Phụ hoàng, sao người có thể như vậy chứ?”
Hoàng hậu nhìn hai cha con, nhất thời không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn cũng không giống như chọc giận Hoàng thượng, bình tĩnh lại, lúc này mới cười nói:
“Lại làm sao nữa, đứa nhỏ này ngươi có lời không thể nói tử tế với phụ hoàng ngươi, nhất định là ngươi lại chọc giận phụ hoàng ngươi rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây