“Ồ, thật hiếm thấy.”
Tiêu Cửu Kỳ thật sự có chút bất ngờ, Phó Nguyên Lệnh người này nhìn thì nhỏ nhắn mềm mại, nhưng tâm địa còn cứng hơn đá, làm việc gì cũng vô cùng có chừng mực, nghe nàng cầu xin người khác, giống như nghe chuyện cổ tích.
Phó Nguyên Lệnh khẽ cười một tiếng: “Lời này chua lè chua lét vậy, ta có chỗ nào có lỗi với huynh sao?”
“Nhiều lắm.” Tiêu Cửu Kỳ không vui hừ một tiếng, liếc mắt nhìn Phó Nguyên Lệnh.
Phó Nguyên Lệnh nhìn nam tử trước mắt, khó có thể tưởng tượng trong mơ hắn lại có tính tình âm u, nóng nảy vô tình như vậy, lúc này mang theo chút vẻ mặt không vui, so với trong mơ lại vô cùng sinh động.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây