“Phụ thân nghĩ, không thể để mẫu thân con lấy thân phận thiếp thất vào phủ làm nhục nàng ấy, cũng không thể không màng đến tiền đồ của các cô nương Bá phủ. Ta suy nghĩ miên man đêm không thể ngủ, cuối cùng nghĩ ra một cách.
Ta nghĩ năm đó ta và mẫu thân con thành thân ở phủ Lộ Dương, đã như vậy thì cứ coi như là người phủ Lộ Dương. Hôn thư ghi tên Phó Diễm cũng không cần sửa, cứ nói với bên ngoài năm đó ta ra ngoài du ngoạn không cẩn thận bị thương đầu, nhất thời mất trí nhớ quên mất quê nhà, ở phủ Lộ Dương thành thân lập gia đình với mẫu thân con...”
Dù Phó Nguyên Lệnh đã gặp nhiều kẻ vô liêm sỉ, cũng chưa từng thấy kẻ nào trơ trẽn như vậy!
Vậy mà lại muốn lấy cớ mất trí nhớ mà cưới vợ ở bên ngoài, sau đó trở về Thượng Kinh khôi phục trí nhớ, lại quên mất chuyện ở phủ Lộ Dương. Cho đến gần đây mới đột nhiên nhớ ra mình còn có vợ con ở bên ngoài, vì Phó mẫu đã mất, không nỡ để bà về Bá phủ làm thiếp, vì vậy vẫn để bà an táng ở phủ Lộ Dương với thân phận chính thất.
Còn Phó Nguyên Lệnh nữ nhi này, tình cha con không thể không màng, mẫu thân tuy không vào phủ, nhưng nữ nhi lại có thể về với thân phận đích nữ, ghi vào danh nghĩa của Thạch thị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây