“Nếu dùng một từ để miêu tả tôi, thì là 'tạm được', học hành tạm được, tính cách tạm được, lương cũng tạm được.”
“Mặc dù là sinh viên mới ra trường nên phải tràn đầy năng lượng, nhưng thị trường hiện nay có việc làm là tốt rồi, cứ tạm làm vậy.”
Người còn lại là người quen, lúc Lạc Nghi thấy sơ yếu lý lịch còn tưởng gửi nhầm, một người thành công rực rỡ ở nước ngoài sao lại nghĩ đến việc đến quán cà phê của cô, mức lương cô đưa ra không cao.
Đối với điều này, Tưởng Hàn Lâm trả lời là “Chân đạp đất bắt đầu lại“.
“Tôi thấy nhân viên quán cà phê cũng tốt, không cần lo lắng tôi làm được nửa chừng rồi bỏ chạy, trong thời gian ngắn nợ nần của tôi không trả hết được và sự nghiệp cũng không thể vực dậy. Hơn nữa tôi khỏe mạnh, quán cà phê có nam nhân viên không? Nếu không có thì sau này việc nặng việc vất vả đều có thể giao cho tôi, bảo vệ an ninh tôi cũng được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây