Không biết là hai chữ nào?
Ôn Lẫm Cận nhìn lâu quá, Lạc Nghi cảm thấy lạ, định nói gì đó thì Ôn Lẫm Cận lại hoàn hồn: “Tôi biết rồi.”
Người đàn ông này luôn ít nói.
Lạc Nghi cất khay quay lại quầy pha chế, dọn dẹp quầy pha chế sạch sẽ rồi tháo găng tay ra. Lúc này Kim Hi quay người lại vẫy tay gọi cô: “Lạc Nghi, dù sao cũng không có ai đến, chơi một chút đi.”
Lạc Nghi a một tiếng, lúc nãy nghe thấy Trịnh Nam Luân đang nói gì bảng câu hỏi khảo sát gì đó, Kim Hi chắc chắn là để cô qua làm bảng câu hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây