Chu Tầm câm nín.
Lần đầu tiên, anh ta nhận ra mình đáng ghét đến mức nào.
Xe dừng lại bên đường, Ôn Lẫm Cận cầm ô xuống nhanh chóng che lên đầu Lạc Nghi: “Sao lại ra ngoài rồi? Không phải nói đợi ở cửa hàng sao?” Anh sờ lên cánh tay Lạc Nghi.
Lạc Nghi không giới thiệu Chu Tầm với Ôn Lẫm Cận, ung dung khoác tay Ôn Lẫm Cận: “Vì không chờ nổi muốn gặp anh.”
Ôn Lẫm Cận cười, bảo vệ Lạc Nghi lên ghế phụ, không thèm nhìn Chu Tầm mà lái xe đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây