Nhưng bây giờ bà ấy đã đi làm rồi, Lạc Nghi liếc mắt nhìn đống tờ rơi trên tay trái của mẹ Dư, xem ra những lời bà ấy nói với mình trước đây là thật.
—— Cha cần tiền thì sao?
—— Mẹ đi kiếm.
“Không sao.” Lạc Nghi xoa xoa vai, gặp nhau đột ngột không biết nên phản ứng thế nào, theo lý mà nói thì hai người không liên quan gì nữa rồi, làm như người dưng là được.
Người bán hàng đưa bóng bay đến: “Cô chưa lấy bóng bay.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây