Hơn nữa hiện tại thêm việc Nguyễn Trà gặp chuyện lúc trước, Phó Thầm nghĩ, có lẽ nên nhân cơ hội này để chỉnh đốn nghiêm túc lại mới được. Nếu ngày nào đó trong tương lai, những tài liệu này bị người khác lợi dụng thật thì sẽ không còn cơ hội để hối hận được nữa.
Mặc dù những lời của Đường Nhược Băng bị Phó Thầm phủ nhận liên tục, nhưng không nhìn ra một chút buồn bã nào trên mặt của cô ta, lại còn thoải mái thừa nhận: “Ồ, thế có khi là mình nhớ nhầm rồi, ai bảo mình với cậu suốt ngày chơi cùng nhau, nhiều lần quá nên đâm ra mới nhầm lẫn.
Nói rồi, cô ta lại nhìn về phía Nguyễn Trà, trên khuôn mặt hiện lên một nụ cười sáng lạn: “Nguyễn Trà, thường ngày mình hay thích chơi bóng rổ với đám Phó Thầm, nếu có cơ hội, bọn mình sẽ dẫn theo cậu chơi cùng nhé? Kệ bọn họ chơi, nếu cậu không biết chơi thì mình sẽ dạy cậu.
Nguyễn Trà chưa kịp trả lời, Phó Thầm đã đáp lại trước, giọng nói ôn hòa nhưng cũng rất thẳng thắn hỏi lại: “Chẳng phải ban nãy cậu vừa bảo mất nửa tiếng cũng không ném trúng rổ sao? Cậu dạy Nguyễn Trà ấy hả?
Đường Nhược Băng: “...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây