Thật ra Nguyễn Trà cũng không biết có nhiều người hay không, dù sao trước kia tác phong của cô và lớp A10 rất giống nhau, thi xong là xong việc, dù sao tổng điểm vẫn luôn giữ mức 340, hơn nữa giáo viên các môn sẽ cầm bài thi về lớp rồi nói lại thành tích thêm một lần nữa, có xem hay không cũng như nhau mà.
Nhưng lần này không được, Nguyễn Trà vẫn không nghe thấy âm thanh của hệ thống nên không thể không tận mắt đi nhìn thứ hạng của mình và Nhậm Khinh Khinh.
Tầng một của tòa dạy học B có năm bảng thông báo, cao 1m5, mỗi bảng thông báo dán giấy đỏ ghi lại thành tích của 40 học sinh, tổng cộng có thể thấy 150 học sinh khoa học tự nhiên và 50 học sinh khoa tiếng Nhật.
Bình thường, người lớp A10 sẽ không xem bảng thông báo, dù sao lớp bọn họ chỉ có một mình Lâm Linh có năng lực, thỉnh thoảng có Tống Mạnh Vũ nữa thôi.
Nhưng trước mắt, sắc mặt ai cũng hồng hào mà chen chúc ở phía trước, hơn nữa chỉ cần nhìn người chen vào bảng thông báo đầu tiên.
Quý Phi Dương đang chuẩn bị nhìn, không để ý bị Tạ Trường An đẩy cho lảo đảo, nhìn thấy người, nâng kính lên, sau khi xác nhận mình không nhìn lầm thì lập tức vui vẻ:"Tạ Cẩu, cậu làm gì vậy? Cậu có mộng du không mà lại chạy tới bảng thông báo đầu tiên thế?"
"Mẹ kiếp, không rảnh nói chuyện với cậu." Ánh mắt Tạ Trường An giống như máy quét mà quét trên bảng thông báo, sau khi lướt thấy tên của Nguyễn Trà, hoảng sợ đến mức suýt thì trợn lòi tròng mắt, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng gom lại thành một câu: "Mẹ kiếp!"
"Nguyễn Trà, cậu được 160 điểm toán a a! Mình đặt cược cho cậu là đúng rồi!"
Một câu đã khiến đám học sinh ồn ào trong đại sảnh yên tĩnh trong nháy mắt, bọn họ đều nhìn thấy, trên năm bảng thông báo, thành tích Toán 160 điểm của Nguyễn Trà ở trên cùng, Phó Thầm xếp thứ hai với 150 điểm.
"Nguyễn Trà là ai vậy? Quá trâu bò luôn?"
"Chính là người có khẩu âm vô cùng chuẩn trong phát thanh của trường đó!"
"Ôi trời, vậy tiếng Anh của cậu ấy bao nhiêu điểm?"
Nguyễn Trà nghe thấy mình được 160 toán, trong lòng cũng không kinh ngạc, điểm số trong dự kiến, đang định hỏi điểm môn khác và thứ hạng của mình, Tạ Trường An đã "cực kỳ ăn ý" mà ồn ào nói.
"Mẹ nó! Nguyễn Trà! Tiếng Anh và Vật lý của cậu đạt điểm tuyệt đối! Tổng cộng 704 điểm! Xếp thứ sáu ahh! Cả ba môn đều đạt điểm tuyệt đối, cậu trâu bò quá!"
Tạ Trường An kích động mà điên cuồng hét lên, đương nhiên cậu ta cũng không rõ rốt cuộc mình đang kích động cái gì. Mặc dù trong top 10 có rất nhiều người đạt điểm tuyệt đối môn tiếng Anh, nhưng cậu ta vẫn cảm thấy Nguyễn Trà là trâu bò nhất!
Trong lớp đất cằn cỗi của lớp A10 bọn họ lại nở ra một bông hoa học sinh giỏi!
Vật lý đạt điểm tuyệt đối đúng là ngoài dự đoán của Nguyễn Trà, còn ba môn Hóa học, Sinh học và Ngữ văn, thời gian Nguyễn Trà ôn tập ít hơn môn Vật lý, nện nên rớt xuống cũng là bình thường.
Đừng thấy lớp A10 không đáng tin cậy, trường Trung Học Số 2 được gọi là trường cho nhà giàu học, bất kể là thi thử của các trường hay là kỳ thi tuyển sinh đại học hàng năm, đều có thể ôm trọn sáu, bảy vị trí trong top 10 thành phố, thế nên 704 điểm của Nguyễn Trà ở trường Trung Học Số 2 chỉ có thể lấy được hạng sáu.
Gần như trong nháy mắt khi biết thứ hạng của mình, cuối cùng Nguyễn Trà cũng nghe được âm thanh điện tử khẽ 'tuyên án' của hệ thống đã lâu không thấy.
[Đinh! Xin chúc mừng kí chủ, xếp hạng 22 trong lớp, nhiệm vụ thứ hai hoàn thành, khen thưởng 3 điểm.]
[Đinh! Mục tiêu có xếp hạng lớp cao hơn ký chủ, nhiệm vụ một thất bại, trừ 5 điểm cảnh cáo! Bởi vì mục tiêu xếp cao hơn ký chủ mười hạng, tính toán trừng phạt, tính toán trừng phạt---]
Vừa nghe thấy trừng phạt, vẻ mặt Nguyễn Trà dừng một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trời xanh mây trắng, không giống vẻ sắp có sét đánh, sau đó lại dùng ánh mắt quan sát vị trí của Nhậm Khinh Khinh một vòng, lo Nhậm Khinh Khinh bị sét đánh trong đám người sẽ làm liên lụy đến người khác.
Ngay sau đó, tính toán trừng phạt kết thúc, âm thanh điện tử lại vang lên lần thứ hai, vẻ mặt Nguyễn Trà lập tức trống rỗng.
[Tính toán trừng phạt xong, mời kí chủ chạy ba mươi vòng trên sân thể dục, năm phút nữa sẽ lập tức cưỡng chế thực hiện!]
Nguyễn Trà: "..."
Cô mà không lấy điện thoại ra quay lại thì quả thực có lỗi với tính toán của Nhậm Khinh Khinh!
“Ha ha ha, các cậu có thấy không? Nhậm Khinh Khinh bị sét đánh bên lớp A2, sau khi biết được thành tích đã không kiềm chế được hưng phấn, điên cuồng chạy vòng vòng trong thao trường. Ha ha ha, mình cười đau bụng.
“Đúng đấy, chạy vòng vòng luôn, đang làm gì không biết, ha ha ha.
Phòng học lớp A10 chỉ còn khoảng mười học sinh, những người còn lại đều ra thao trường xem Nhậm Khinh Khinh chạy vòng quanh, hơn nữa… còn có người không ngại phiền, quay chụp từng vòng, đếm từng vòng, muốn xem xem cô ta chạy được mấy vòng.