Sau Khi Mẹ Ruột Bị Nhận Lại Về Hào Môn

Chương 53: Không biết chuyện thì im miệng lại (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Mà trước kia ở môn toán, Nhậm Khinh Khinh luôn luôn đau khổ, thường xuyên đến lúc nộp bài vẫn còn bị kẹt ở câu hỏi lớn cuối cùng, căn bản không đọc đến đề bổ sung.

Bây giờ thì khác, cô ta chỉ làm lại một lần bài thi tối hôm qua, trong nháy mắt khi cô ta viết xong câu hỏi bổ sung, thậm chí Nhậm Khinh Khinh có thể nắm chắc mình đạt được điểm tối đa!

Bởi vì lúc trước bị chèn ép quá, vừa nghĩ mình sẽ hơn Nguyễn Trà ở môn học Nguyễn Trà am hiểu nhất, đè mạnh Nguyễn Trà xuống, suýt chút nữa Nhậm Khinh Khinh không khống chế nổi tâm tình của mình.

Viết bài thi xong, kích động lập tức đi lên nộp bài thi, cô ta muốn tận mắt nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc ghen tị của Nguyễn Trà, ai ngờ không thấy được ánh mắt kia mà mình còn bị giáo viên mắng trở về.

Nhậm Khinh Khinh cố gắng không nhìn ánh mắt dò xét từ bốn phía, ngồi ở chỗ ngồi như kiến bò trên chảo nóng, chờ rồi lại chờ, vừa tới ba mươi phút, cô ta nộp bài thật nhanh, xấu hổ không chịu nổi không nhìn Nguyễn Trà nữa.

Sau mười phút Diệp Thanh Phong chăm chú quan sát Nhậm Khinh Khinh, thấy sau khi Nhậm Khinh Khinh trở về cũng không kiểm tra lại bài, không biết làm sao đành lắc đầu.

So với Nhậm Khinh Khinh, biểu hiện của Nguyễn Trà tương đương với ‘bình thường’, bốn mươi phút viết xong bài thi, lại tốn hai mươi phút kiểm tra, bảo đảm không vì qua loa chủ quan mà viết sai dấu chấm thập phân, sau khi sửa lại các lỗi sai, dưới ánh mắt một lần nữa không đồng tình của Diệp Thanh Phong, hai tay nộp giấy bài thi.

“Bạn học lúc nãy ở A2, có nền tảng căn bản, em đừng học theo những hành động đó, em phải làm hết những gì em có thể…

Diệp Thanh Phong nói được một nửa, giọng nói im bặt dừng lại, hai mắt mở to kinh ngạc nhìn tới nhìn lui giấy bài thi của Nguyễn Trà, mất giọng ngay.

Ông ấy không thể không thừa nhận, cả bài thi toán này Nguyễn Trà đều làm hết, một học sinh lớp A10, thế mà làm hết…

Trước kia, xưa nay Nguyễn Trà không nộp bài thi sớm, làm xong sẽ ngồi yên tại chỗ của mình, thỉnh thoảng sẽ chơi lại một bàn trò chơi mà mấy ngày trước đã chơi trong đầu.

Nhưng bây giờ không được, thời gian không đợi người, buổi chiều có lý hóa sinh, cô ôn tập còn chưa tới nơi tới chốn, nhất định cô phải dành thời gian ôn tập, không để cho Nhậm Khinh Khinh xếp hạng trước mình.

“Thầy ơi, em có thể đi chưa?

Một hồi lâu mà Diệp Thanh Phong chưa hồi hồn, nhìn Nguyễn Trà một cái thật sâu: “Cặp sách, bút tô nhớ đem về, em ra ngoài đi.

“Cảm ơn thầy!

Lúc Nguyễn Trà ở nhà ăn dùng cơm nước xong xuôi trở về lớp A10, tiếng chuông kết thúc môn thi toán vừa vang lên, mà ở cửa A10 đã có không ít bạn học đang chờ.

Một nhóm học sinh kém để trống hơn một nửa đề, nhìn thấy Nguyễn Trà, trong lòng trao đổi với nhau một ánh mắt biết rõ.

…Xem ra Nguyễn Trà chỉ có môn tiếng Anh là không tệ, không thì làm sao cũng nộp bài thi sớm như bọn họ chứ.

Trong đám người, Nguyễn Trà nhìn thấy Hoàng Giai Giai đang chấp hai tay trước ngực cầu nguyện, miệng thì lẩm bẩm, trong lòng cô không khỏi buồn bực, xem là Hoàng Giai Giai lo lắng về thành tích, dù sao ở A10, Hoàng Giai Giai được xếp vào một bộ phận nhỏ chăm chỉ học tập.

Chờ Nguyễn Trà đến trước mặt, lời nói của Hoàng Giai Giai từ từ rõ ràng.

“Như Lai phật tổ, Ngọc Hoàng đại đế, Vương Mẫu nương nương, Lão Quân trên trời, xin các ngài phù hộ cho con xếp hạng trước Tạ Trường An, để cho các lỗi sai con phạm phải đều có trong bài của Tạ Trường An, xin nhờ xin nhờ!

Nguyễn Trà: “…

Cậu thật là lanh trí.

“Họ Hoàng! Cậu lại tính toán ba cậu! Tạ Trường An vừa về đến, trùng hợp nghe thấy được nửa câu sau của Hoàng Giai Giai, nhìn thấy Nguyễn Trà bên cạnh Hoàng Giai Giai, trên mặt vừa nịnh nọt vừa khoe khoang: “Bài thi của mình không có khả năng sai! Mình ngồi bên cạnh Nguyễn Trà!

Mặc dù bài thi chia theo hai loại AB, nhưng… Tạ Trường An rất tự tin khả năng liếc trộm đáp án của mình, câu hỏi thứ nhất tuyệt đối sẽ không sai!

Bởi vì cuối kỳ cấp ba phát huy không tệ, được chia đến phòng thi mười tám, nghe vậy kêu rên một tiếng, giả bộ khóc lớn: “Trà Trà à, lần sau cậu đến phòng mười tám giúp mình! Đừng để Tạ cẩu được hời!

“Không được. Nguyễn Trà lắc đầu, từ chối rất chân thành nghiêm túc: “Mục tiêu lần sau của mình là phòng thi số một, nếu không thì Giai Giai, mình giúp cậu ôn tập, cậu suy nghĩ một chút, đến phòng thi số một giúp mình?

Hoàng Giai Giai: “?

Đây là vấn đề cân nhắc hay không cân nhắc là có thể làm được sao?

“Trà Trà, câu cuối cùng cậu chọn cái nào vậy? Trên mặt học tập, Hoàng Giai Giai tương đối cố gắng hơn so với những người khác ở A10, nhất là toán học, trong một loạt môn học, bằng vào hơn 100 điểm mà vượt xa dẫn trước.

Nguyễn Trà treo cặp sách trên ghế, thuận miệng đáp: “D.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️