Sau Khi Mẹ Ruột Bị Nhận Lại Về Hào Môn

Chương 52: Không biết chuyện thì im miệng lại (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Khi Nhậm Khinh Khinh cầm bài thi trên bục giảng, quay đầu nhìn thấy Nguyễn Trà đạt 150 điểm cuối kỳ năm lớp mười vẫn còn đang cắm đầu viết, suýt chút nữa cô ta bật cười.

Hoàn thành hai nhiệm vụ chính, mình không chỉ lấy được 8 điểm tích lũy mà lại có thể lấy được 3 điểm giá trị thông minh và 2 điểm giá trị nhan sắc! Nguyễn Trà càng không cản được mình!

Nguyễn Trà đang nghiên cứu câu hỏi bổ sung, nghe tiếng thì ngẩng đầu lên nhìn Nhậm Khinh Khinh đang đứng trên bục giảng một cái, trong đôi mắt nổi lên ý nghĩ sâu xa.

Trong kịch bản, lúc Nhậm Khinh Khinh vừa mới lên cấp ba, toán học và vật lý luôn là điểm khó của cô ta, mặc dù xếp thứ hai trong bài kiểm tra hàng tháng nhưng môn toán chỉ đạt 130 điểm.

Mà hơn nữa, không phải Nguyễn Trà tự tin, lúc ấy Nhậm Khinh Khinh có thể lấy được 130 điểm, trong đó không chừng có nguyên nhân do hệ thống rút đi ba điểm giá trị thông minh của “Nguyễn Trà trong sách rồi đưa cho Nhậm Khinh Khinh.

Nhưng bây giờ, Nhậm Khinh Khinh không có một điểm giá trị thông minh nào thế mà lại có thể làm xong bài thi toán trong hai mươi phút?

Cô ta lợi hại như vậy thì lúc trước chọn nhiệm A không được sao?

Vừa nghĩ tới mình đang vui thích làm một con cá ướp muối, không thể không xoay người, không thể không học tập, cả người Nguyễn Trà đều không tốt, lại cúi đầu xuống múa bút thành văn.

Mặc dù Diệp Thanh Phong thấy trên bài thi của Nhậm Khinh Khinh viết tràn đầy đáp án, nhưng ông ấy vẫn không vui, căn bản không nhận bài thi, mặt đen thui chỉ về phía cái chuông trên tường, nói chuyện văng nước bọt.

“Em đã lớp mười một! Ai nói cho em hai mươi phút có thể nộp bài thi! Trường học không nói là thi tháng giống với yêu cầu thi đại học à, em không biết ba mươi phút sau khi bắt đầu thi mới được nộp bài sao?

Nhậm Khinh Khinh: “?

Làm giáo viên chủ nhiệm của lớp A1, tính tình của Diệp Thanh Phong rất táo bạo, mà lại đặc biệt không thích những học sinh nhanh nhảu không chịu ngồi yên, dù thông minh đến đâu cũng không được, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, thi đậu lớp chọn thì có mấy ai mà ngốc nghếch?

Khi Diệp Thanh Phong đang tức giận, vừa vào lớp mười một Nhậm Khinh Khinh đã lơ đễnh, yêu cầu của phòng thi cũng không xem, chỉ nói riêng hạng nhất của lớp ông ấy, người ta trả lời xong bài thi đều sẽ kiểm tra kỹ lại, học sinh này chỉ dùng hai mươi phút là có thể viết xong rồi kiểm tra lại bài thi?

Nếu đã có đại não có thể so được với máy tính, vậy còn không đạt được max điểm toán sớm hơn một chút sao!

Sau khi Nguyễn Trà nghe thấy Diệp Thanh Phong gầm thét, rất không có lòng thông cảm ngồi ở dưới cười trộm, dù sao lúc Nhậm Khinh Khinh nộp bài thi, cô rất nghiêm túc nhìn thời gian trên đồng hồ treo tường tới hai lần, thật sự mới bắt đầu thi được hai mươi phút mà thôi.

Nhưng ai mà ngờ tới Nhậm Khinh Khinh lại hơi xui xẻo đụng trúng thầy Diệp tính tình nóng nảy, nghiêm nghị chỉ trích ngay trước mặt toàn bộ bạn học trong phòng.

Đối với kẻ ngấp nghé giá trị nhan sắc và giá trị thông minh của mình, Nguyễn Trà lương thiện nhưng cho tới bây giờ cũng không rộng lượng chút nào.

“Ha ha ha ha ha.

“Cmn! Mình cũng không nhớ rõ có yêu cầu trước ba mươi phút không thể nộp bài thi!

“Nhưng mà lợi hại thật đấy, hai mươi phút mà viết đầy hết, trước kia mình có đáp án mà mình chép cũng phải chép mười sáu mười bảy phút, không hổ là học sinh giỏi A2.

Lúc đầu, hơn một nửa nhóm học sinh học kém trong lớp đều dùng ánh mắt kính nể nhìn Nhậm Khinh Khinh, ngạc nhiên là trong phòng thi của mình có một học sinh giỏi!

Nhưng mà một câu của Diệp Thanh Phong làm bọn họ không nhịn được bật cười ha ha, một học sinh giỏi giả ngầu không thành còn bị dạy dỗ rất buồn cười.

“Im lặng! Kỷ luật! Kỷ luật! Các em còn cười nữa thì đi ra ngoài! Diệp Thanh Phong vừa hô hào vừa dùng đồ lau bảng gõ lên bảng đen, sau đó nghiêm khắc nhìn Nhậm Khinh Khinh: “Cầm bài thi về chỗ ngồi, sau ba mươi phút lại nộp.

Cuối cùng thì Nhậm Khinh Khinh mới tỉnh táo lại, mặt đỏ đến mang tai, vừa lúng túng vừa xấu hổ, vội vàng cúi đầu trở về chỗ ngồi của mình, toàn bộ quá trình cô ta không dám ngẩng đầu đối mặt với ánh mắt của người khác, sợ thấy được sự châm biếm và chê cười trong đó, xấu mặt trước mặt Từ Thâm làm cho cả người cô ta như đang ngồi trên bàn chông.

Thật ra trí thông minh của Nhậm Khinh Khinh ở trình độ trung bình, EQ cũng không tệ, nếu không thì trong nhà cũng không bỏ số tiền rất lớn sắp xếp cho cô ta vào Trường trung học số 2, nơi tụ tập của các con cháu nhà quyền quý, sau đó lại đưa đến ở tạm nhà họ Từ.

Nhưng nhiệm vụ lần lượt bị Nguyễn Trà gây trở ngại, ý nghĩ hung hăng vả mặt Nguyễn Trà tựa như một cây gai ghim trong lòng Nhậm Khinh Khinh, đụng một cái có thể làm Nhậm Khinh Khinh tạm thời đánh mất lý trí, vừa có cơ hội là không chờ nổi mà xông lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️