Úc Chinh nhìn người đang nằm trên giường, rồi lại quay đầu nhìn Nguyễn Trà, ánh mắt u ám: “Cô không kêu không giãy, phối hợp suốt cả hành trình, có tính toán khác sao?
Giọng nói nhỏ dần, trên tường trong phút chốc xuất hiện một màn hình lớn, bên trong đang giám sát một tòa biệt thự nào đó ở khu Tây, nụ cười trên mặt Úc Chinh mang theo một tia điên cuồng và vênh váo: “Nhưng cô có thể có tính toán gì chứ? Cho rằng không kêu không giãy thì có thể sẽ không phải chịu khổ, cho rằng kéo dài thêm một khoảng thời gian, bọn họ sẽ từ tín hiệu của GPS mà tìm thấy cô?
Khi khống chế được người, Úc Chinh vốn định bảo thuộc hạ tiêm thuốc mê cho Nguyễn Trà, nhưng Nguyễn Trà lại ngoan ngoãn im lặng quá mức, dường như sau khi phát hiện bản thân không chạy thoát được, đành từ bỏ việc giãy giụa, hiểu chuyện đến mức khiến người khác vui lòng.
Nếu như cô nhóc đã hiểu chuyện, anh ta cũng không cần người này nữa, sự bảo vệ phản đòn mà hệ thống có thể cung cấp, năm đó anh ta đã tự mình trải nghiệm vài lần rồi.
Úc Chinh hoàn toàn không lo lắng Nguyễn Trà có thể chạy thoát ra từ căn phòng đã được bố trí trận pháp, năm đó tên bất tử đã đem cả nhà Nguyễn Trà đi giấu thật kĩ, nhưng đến cuối cùng, bọn họ không phải vẫn quay về nhà họ Lương sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây