"Ngày mai anh định dẫn A Ngôn đến nơi khác tĩnh dưỡng, chuyến bay sớm nhất. Chuyện của Úc Chinh, sự giúp đỡ mà anh và anh ta có thể cung cấp thực sự có hạn, xin lỗi em." Nói xong, Giang Dục Hàng cười tự giễu: "Mười năm rồi, vẫn không thăm dò được tình hình của Úc Chinh, là do anh vô dụng."
Nghiêm túc mà nói, có lẽ là vô dụng từ bé rồi, nếu không đã bảo vệ được A Ngôn ở cô nhi viện, cũng sẽ không bị Úc Chinh dắt mũi đi vòng quanh, làm hại A Ngôn suýt nữa thì mất mạng.
Nói xong, anh ta duỗi tay chỉ lên giao diện ảo trên đầu mình: "Nếu em đối phó với Úc Chinh thì có lẽ điểm tích lũy sẽ có ích với em đấy, suy cho cùng thì trong thương thành có thể mua được một vài thứ gì đó. Mấy năm nay anh có tổng cộng 187 điểm tích lũy, em cứ lấy dùng trước, được bao nhiêu hay bấy nhiêu."
Nguyễn Trà đã nghĩ tới một vài khả năng, nhưng lại không ngờ Giang Dục Hàng chạy tới để tặng điểm tích lũy cho mình.
Lại nói lúc trước Úc Chinh đưa virus cho Giang Dục Hàng đơn thuần là vì anh ta định nghiệm chứng xem có thể dùng giao diện không chế để khống chế Giang Dục Hàng được hay không, để sau này điều khiển kí chủ của virus X tập luyện thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây