Chờ mãi không thấy xe của nhà họ Lương, Phó Thầm đột nhiên nhíu mày, vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề xê dịch. Cậu nhận ra lái xe vừa rồi, năm xưa Lương Tồn Cẩn bị bắt cóc, người tài xế kia đã phụ trách an toàn của anh ấy trong một khoảng thời gian rất dài. Thật sự mà nói, so với lái xe thì gọi là vệ sĩ còn chuẩn xác hơn.
Phó Thầm lấy điện thoại di động ra, đang định gọi cho mấy thuộc hạ trong nhà. Ông ngoại vô duyên vô cớ sắp xếp một vệ sĩ cho Trà Trà đã nói rõ an toàn của cô đang gặp đe dọa từ một người không rõ.
Đằng sau Phó Thầm có hai người lẳng lặng nhìn về phía bọn họ. Tới khi cậu cũng rời đi thì người đàn ông đội mũ lưỡi trai, đeo kính gọng vàng nghiêng đầu nhìn về phía nam sinh da ngăm đen ở bên phải mình.
Tuy giọng của người này khàn khàn nhưng lại như có một mê lực nào đó: “Bạn học nhỏ, cậu có muốn suy nghĩ thêm về chuyện hợp tác mà tôi vừa nói không?
Người bị hỏi im lặng một lúc lâu rồi mới nắm chặt hai tay đang buông thỏng bên người: “Tôi đồng ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây