Từ Thâm bực bội ném bộ điều khiển trò chơi trong tay xuống, vò đầu bứt tóc định đi lên lầu, vốn dĩ trong lòng cậu ta còn đang không hiểu được nguyên nhân trước kia thích Nhậm Khinh Khinh, nhưng bây giờ thì tốt rồi, cậu ta nghi ngờ trước kia đầu óc mình có vấn đề, lại đi thích một cái loa to như vậy, một kẻ có bệnh tâm thần không thể tu dưỡng!
Nhưng không đợi Từ Thâm và bạn bè đi lên lầu, bọn họ đã nhìn thấy một người vọt từ trên lầu xuống.
Trong nháy mắt Từ Thầm nhìn thấy Nhậm Khinh Khinh mang theo đầu tóc hỗn loạn chạy xuống, cậu ta nhíu mày bắt lấy người lại, đè nặng bực bội trong lòng và lửa giận: “Cậu nháo cái gì!
“Tớ muốn chạy bộ! Tớ muốn chạy bộ! Nhậm Khinh Khinh bị hệ thống thêm sức lực, trực tiếp đẩy ngã Từ Thâm đang giữ mình lại, ngũ quan vặn vẽo mà giãy giụa chạy ra khỏi biệt thự nhà họ Từ, âm thanh như tạ từ từ truyền đến, nện vào trong tai nhưng người có mặt ở đâu: “Tớ muốn chạy bộ!!!
Nhậm Khinh Khinh nghe thấy lời mình nói ra, quả thật giận đến điên rồi, cô ta muốn mở miệng bảo Từ Thâm giữ chặt mình lại, không để bản thân ra ngoài tự làm mất mặt, nhưng mà mỗi khi mở miệng, từng lời phát ra chỉ có câu nói ác mộng: “Tôi muốn chạy bộ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây