Nguyễn Trà duỗi bàn tay không cầm chai nước ra, từ từ nắm thành quả đấm, ngẫu nhiên có tiếng xương kêu răng rắc truyền tới, cô ngoảnh đầu, vẻ mặt dịu dàng trấn an Đường Nhược Băng: “Đánh thật thì người nào thắng còn chưa nói chính xác được đâu.
Đường Nhược Băng: “…
Vừa rồi mình xông thẳng lên rất giống một kẻ ngu ngốc.
Đường Nhược Băng thấy Nguyễn Trà sắp đi khỏi, gọi lớn người lại, tưởng tượng giống như lúc trước mình cho Nguyễn Trà biết mối quan hệ của mình và Phó Thầm để Nguyễn Trà có thể sớm vạch rõ ranh giới với Phó Thầm, lúc đó nhìn thấy đôi mắt trong suốt của Nguyễn Trà làm cô ấy nghẹn lời, hơi xoắn xuýt trong chốc lát, Đường Nhược Băng mới nói: “Nguyễn Trà, cậu cảm thấy Phó Thầm như thế nào?
Bỗng dưng Nguyễn Trà mở to hai mắt?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây