Nhậm Khinh Khinh bất an lấy tay vò vạt áo, nhìn người cách mình một cánh tay, khẽ cắn môi: “Anh, anh Úc, anh tới trường trung học số 2 làm gì?
“Tôi tới làm gì, cô còn không biết sao? Trong mắt Úc Chỉ Ngôn lộ ra vẻ lạnh nhạt, toàn toàn không còn nụ cười dịu dàng như lúc đối mặt với Nguyễn Trà nữa. Cậu ta xoay người lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Nhậm Khinh Khinh, hồi lâu mới nhẹ nhàng “a một tiếng: “Nhậm Khinh Khinh, cô đúng là vô dụng.
“Khụ khụ. Mới nói xong, Úc Chỉ Ngôn vội vàng dùng tay che miệng, ho kịch liệt, khuôn mặt xanh xao trở nên đỏ ửng một cách không bình thường.
Nhậm Khinh Khinh không biết vì sao Úc Chỉ Ngôn lại tới đây, lại bị một câu “vô dụng chọc trúng tâm sự, cô ta không khỏi nghĩ đến hai điểm giá trị thông minh của mình vừa mới bị trừ mất, giọng điệu không khỏi nóng nảy: “Tôi đã nói rồi, tôi sẽ có cách, sao các người không tin chứ?
Đôi đồng tử màu hổ phách của Úc chỉ Ngôn có chút châm chọc: “Cô có cách? Để Nguyễn Trà lên top 6, làm hoa khôi trường, còn thiếu đặt hào quang lên đầu nữa sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây