“Chủ nhân cảm thấy chúng ta nên có thái độ gì với bọn họ?”
Sau khi kể xong, Tiêu Mỹ Anh vẫn để Dương Hạo quyết định.
Mà Dương Hạo thì đưa tay cảm nhận khe sâu của Tiêu Mỹ Anh, một tay sờ cằm suy tư nói: “Nếu người ta đã có thành ý như vậy, chúng ta liền nhập gia tùy tục thôi. Bọn họ muốn liếm đúng không, vậy thì cho bọn họ liếm. Dương Hạo anh cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu tiền. Ha ha ha. . .”
Không biết vì sao, khi nghĩ đến những người kia phải khúm núm khẩn cầu mình, Dương Hạo lại cười phá lên, cười rất ngông cuồng.
Mà Tiêu Mỹ Anh giống như cũng tưởng tượng ra tình cảnh đó, thấy Dương Hạo cười càn rỡ thì nàng cũng mở miệng cười duyên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây