Dù tâm lý chịu đựng của Kim Đái San có mạnh hơn nữa, thì cũng có chút không chịu nổi yêu cầu của Dương Hạo.
Nhưng Kim Đái San cũng không trở mặt ngay, trái lại còn nặn ra vẻ tươi cười, nói với Dương Hạo: “Dương. . . Dương tổng, anh đừng nói giỡn!”
“Không không không, tôi không hề đùa.” Cảm nhận cơ thể hơi cứng ngắc của Kim Đái San trong ngực mình, Dương Hạo lắc đầu, đồng thời rất nghiêm túc đáp lại: “Tập đoàn quân sự Kreis của các cô có giá trị thị trường chưa đến 100 tỷ! Coi như nó là 100 tỷ đi, dù sao bên đó cũng đang có chiến sự, là mùa xuân của các tập đoàn quân sự.”
“Nếu cô có thể thuyết phục người cầm quyền gia tộc các cô dùng phương thức đầu tư bỏ vốn như thẻ đánh bạc để bàn chuyện hợp tác với tôi. Vậy tôi cũng nguyện ý bàn bạc các gia tộc các cô.”
Dương Hạo vừa nói, đồng thời cánh tay đặt trên núi cao của Kim Đái San còn giật giật vài cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây