Nam Viện Đại Vương từng bước một đi về phía cảnh nội Tây Vu, chờ một cước bước vào, quay đầu lại nhìn thoáng qua, một đôi mắt ưng không giận tự uy. “Món nợ này, bổn Vương sẽ ghi nhớ thật kỹ,
Mộc Vãn Tình đã từng sợ ai sao? Nàng không sợ trời không sợ đất, ý chí chiến đấu dạt dào, "Được, ta nhất định sẽ phụng bồi đến cùng, ta còn rất chờ mong lần đưa tiền tiếp theo, xin chuẩn bị sớm một chút nha."
Xé mặt thôi mà, nàng chưa từng thua.
Nam Viện Đại Vương nhìn nàng thật sâu, được mọi người vây quanh phất tay áo bỏ đi.
Mộc Vãn Tình vui sướng đếm ngân phiếu, ngâm nga một ca khúc, "Tiền ơi tiền, tới dễ dàng như vậy, a~a~"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây