"Những hạt này đem đi phơi đến khi nào lấy tay bấm tạo ra tiếng vang mới được tính là tốt, nên được cất giữ ở những nơi thoáng mát khô ráo, những hạt giống này phi thường quan trọng, ngươi nhất định phải giữ gìn thật kỹ."
Đối mặt với sự tín nhiệm của Mộc Vãn Tình, Mộc Trung hận không thể thề để thể hiện lòng trung thành, “Được, ta tự mình bảo quản, quyết không mượn tay người khác."
Hắn làm việc khiến Mộc Vãn Tình rất yên tâm, tên Mộc Trung này có tính cách rất cẩn thận, cũng rất tài giỏi, làm việc thỏa đáng, chỉ là không giỏi đưa quyết định, vì vậy chỉ có thể làm phụ tá.
"Về phần những sợi bông này, liền để đám người Tiêu Đại làm thành vải bông." mấy ngày nay Mộc Vãn Tình định ở tại nông trang, toàn bộ hành trình đều tự quan sát.
"Vải bông?" Mộc Trung sững sờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây