Tôn Đồng Tri khiếp sợ đến ngây người, nàng thế mà còn có năng lực như vậy sao?
Mộc Vãn Tình không khỏi buồn cười nói: "Tôn đại nhân, ngài quên ta là tộc trưởng của Mộc thị nhất tộc sao? Trên đường bị lưu đày đều là ta trù tính an bài mọi chuyện, con phố ăn vặt cũng là một tay ta làm ra rồi phát triển như bây giờ."
Tất cả mọi người trong Mộc thị nhất tộc đều được nàng an bài rõ ràng, không có một người nào được rảnh rỗi, làm ăn cũng ngày càng phát đạt, ở nơi biên quan có một cuộc sống yên ổn.
Tôn Đồng Tri thật đúng là đã quên mất nguồn gốc của những chuyện này, "Ngươi làm sao lại có thể tài giỏi đến như vậy? Nữ nhi của ta cũng xấp xỉ tuổi với ngươi, hiện tại vẫn chỉ biết ăn biết chơi.
"Nữ nhi của đại nhân có mệnh thật tốt." Mộc Vãn Tình mỉm cười, "Mà ta, là có thiên phú dị bẩm."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây