Mộc Vãn Tình nhàn nhạt nhìn về phía mấy người Đỗ gia, mặt mày hơi lạnh, "Nể mặt Đỗ gia trước giờ trung liệt, ta nhắc nhở một câu, cẩn tuân đạo thần tử, dẫu sao quân vương phẫn nộ, phục thi ngàn dặm.
Lòng Đỗ Thập Nhất run rẩy, nhưng không chịu nhận thua, "Ngươi cho ngươi là thứ gì, còn viết thư cho Hoàng Thượng, loại chuyện hoang đường này ai tin......"
Miệng hắn bị một bàn tay bưng kín, Mộc Thất hung hăng trợn mắt nhìn hắn một cái, "Im miệng, Mộc tiểu thư, Thập Nhất là võ phu không có đầu óc, chúng ta sẽ quản giáo thật tốt, xin chớ để ở trong lòng."
Mộc Vãn Tinh biết lời thật thì khó nghe, nên nói đều nói rồi, về phần có nghe vào hay không, đó không phải là chuyện nàng nên quan tâm.
"Sự hưng thịnh của một gia tộc thường là nỗ lực của mấy thế hệ, nhưng suy bại.... chỉ cần một con cháu không nên người là đủ rồi, cái cần nói đã nói, tự thu xếp ổn thỏa, cáo từ."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây