Đỗ Cửu trầm mặc nửa ngày, "Ngươi có thê thất."
Nha đầu kia nhìn liền biết là người kiêu ngạo khó thuần, giống một con ngựa hoang rất khó khuất phục.
Đỗ Thập Nhất ánh mắt loé lên, "Nàng cũng không phải lương dân, không có khả năng gả cho ta, ta cho nàng thân phận bình thê, lại ưng thuận hứa hẹn giúp nàng thoát tội, nàng có thể không động tâm sao?
Thoát tội, đây chính là dụ hoặc lớn nhất, là sự tự do mà vô số phạm nhân lưu đày tha thiết mơ ước.
Đỗ Cửu biết hắn cũng đang để mắt tới con phố ăn văt này, ai lại ngại nhiều tiền chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây