Lý Bách Hộ không phải lần đầu tiên làm loại chuyện này, mỗi một lần đều có thể đắc thủ, hắn có quân công có chỗ dựa, phạm nhân lưu đày hèn mọn như cỏ rác, hắn muốn làm thế nào thì làm thế đó.
Dáng vẻ lưu manh của hắn nhìn chằm chằm Mộc Vãn Tình, bên trong miệng đều là những lời không sạch sẽ, "Lão tử hôm nay tâm tình tốt, coi trọng hoàng mao nha đầu nhà ngươi, về sau, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn hầu hạ lão tử, lão tử sẽ cho ngươi ăn sung mặc sướng."
Thủ hạ của hắn càng khoa trương hơn, "Cô nương, mệnh của ngươi thật tốt, một nữ phạm nhân lưu đày ti tiện thế mà lại có thể lọt vào mắt của đại nhân nhà ta, về sau này, ngươi sẽ có ngày sống dễ chịu, biết tỷ tỷ của đại nhân nhà ta là ai không? Nàng thế nhưng là cháu dâu của Đỗ soái, lại được Đỗ soái phu nhân vô cùng yêu thích.
Mộc nhị gia tức giận muốn nổi điên lên, những người này đều là đồ không biết xấu hổ.
Nhưng, càng nhiều hơn chính là bất lực, bi phẫn khi bản thân lại là thịt cá còn người là dao thớt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây