Tằng đại nhân chạy tới trước mặt, ánh mắt tràn đầy lo lắng, "Tiểu thư, cuối cùng cũng tìm được ngươi, thật sự khiến chúng ta lo lắng tới hỏng rồi, ngài có khỏe hay không? Có phải đói lả rồi hay không?Ta có màn thầu, ngài ăn lót bụng trước."
Màn thầu vào tay vừa cứng vừa lạnh, Mộc Vãn Tình lại không cự tuyệt, "Đợi lát nữa ta nướng ăn, mọi người sao rồi? Phụ mẫu ta thế nào? Tình huống hiện tại ra sao? Bên phía thương đội thì sao? Có liên lạc được không?"
Mấy ngày nay tâm tình Tằng đại nhân cứ lên xuống, "Lúc ấy ta phát hiện có gì đó không thích nên liền ngừng lại, quay đầu tìm ngài thì phát hiện không thấy đâu, vô cùng gấp gáp, nhưng tuyết rơi dày thế này cũng không có cách nào để tìm người, vậy nên đã nghĩ cách trấn an mọi người trước, phụ mẫu ngài đang ở cùng với mọi người, nơi dó khá tốt, chỉ là lo lắng cho các ngươi, còn có. . . Thiếu hơn mười chiếc xe ngựa."
Thời điểm mọi người phát hiện xe ngựa của Mộc Vãn Tình không thấy, thiếu chút nữa đã loạn cả lên.
Mộc Vãn Tình mím môi, lúc ấy Tằng đại nhân đi ở phía trước, nàng ở giữa, Lý đội phó lót ở sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây