Kiếp trước nàng là học sinh múa chuyên nghiệp, cha mẹ gửi gắm kỳ vọng lên nàng, mỗi khi xếp hạng thi đấu hay tập luyện của nàng không đạt yêu cầu họ đều sẽ bắt ép nàng quỳ gối ngoài cửa, khiến cho hàng xóm xung quanh chỉ trỏ nói sau lưng nàng.
Bọn họ tự nhận mình là “người văn minh”, sẽ không dùng đòn roi dạy dỗ con cái, nhưng lại muốn sử dùng cách thức này để đứa bé khắc sâu ấn tượng và nhớ kỹ bài học này.
Có điều may mắn chính là vì không dám ảnh hưởng đến đôi chân nhảy múa của nàng mà thường đòn trừng phạt này không kéo dài quá lâu. Nhưng cảm xúc quỳ trước mặt người ngoài, cảm giác run rẩy sợ hãi mỗi khi có người đi ngang qua, cả đời Trần Kiểu sẽ không bao giờ quên.
Tai nghe không bằng mắt thấy, tận mắt nhìn thấy Thái tử vì bảo vệ thuộc hạ của mình mà không tiếc hy sinh bản thân, Trần Kiểu im lặng đứng bên cạnh, lồng ngực nặng nề, không nói gì.
Tạ Tiên Khanh cho nội thị xung quanh lui xuống, trong căn phòng to như vậy chỉ để một mình Trương công công hầu hạ. Hắn nhìn về phía Trần Kiểu, ôn hòa hỏi: “Sao lại không nói gì hết?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây