Tạ Tiên Khanh liếc mắt lườm nàng một cái, đầu tiên hắn khẽ thở dài, đôi mắt mỉm cười: “Đừng có ghẹo bọn họ nữa.”
Bình thường nhóm cấp dưới đắc lực của hắn luôn giữ thân phận thanh cao, đã từng đó tuổi rồi còn gặp phải khắc tinh như Trần Kiểu, cứ liên tục rước nhục vào người như vậy đúng là không dễ dàng gì.
Trần Kiểu thấy Thái tử không hề tức giận, lon ton chạy tới nói thầm: “Bọn họ lén nói xấu sau lưng ta, ta mới đáp lại.” Huống chi nàng đâu có trêu đùa gì họ, rõ ràng là giải quyết vấn đề mới đúng.
Tạ Tiên Khanh cũng không hề trách cứ nàng, hắn cười nói: “Ta biết, ngươi làm rất tốt.”
Thực tế thì hắn đã đứng đó từ lúc Trần Kiểu chưa tới rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây