Hắn ta cảm động nói tiếp: “Nghĩ lại thì ta quá đáng quá, trước kia còn ghim thù huynh, nghĩ lầm huynh ngày nào cũng làm việc bận rộn mệt mỏi quá cho nên không chịu được khi thấy ta chơi vui vẻ.”
Trần Kiểu kéo tay Vương tiểu thiếu niên, giọng đầy thành khẩn: “Huynh hiểu tấm lòng của ta là được. Tốt xấu gì huynh cũng là huynh đệ tốt của ta, thành tích thi cử ở Quốc Tử Giám lần nào cũng từ dưới đếm lên thì giống cái gì!” Nói ra đúng là mất mặt nàng quá.
Vương tiểu thiếu niên nhíu mày: “Không đúng, chẳng phải lần trước huynh cũng xếp thứ hai đấy sao?” Cả hai người là bộ đôi đếm ngược, mắc gì chê hắn ta chứ!
Trần Kiểu lập tức rụt tay lại, lật mặt như lật bánh tráng, nói: “Trời tối rồi không giữ huynh lại ăn cơm, tạm biệt tạm biệt, tiễn khách!”
Vương Thời Cảnh đi rồi, Trần Kiểu lập tức đi tìm nhóm lão Hầu để trao đổi tin tức vừa nhận được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây