Thiếu niên mười mấy tuổi đã đến tuổi đính hôn, Trần thế tử không ái mộ bóng hình xinh đẹp của giai nhân ấy thế mà cả ngày nhớ nhung Thái tử, một ngày năm lần bảy lượt chạy tới phủ Thái tử, cho dù người ta nói người Trần Kiểu nhớ thương là Thái tử, e rằng có người tin sái cổ đấy…
Nghĩ vậy, nụ cười trên mặt Hộ Bộ thị lang chợt cứng lại.
Thành Trường An noi theo tiền triều, trong thế gia quyền quý có một hai người thích đi “cửa sau” cũng là chuyện bình thường, Thành Đế tiền triều cũng không kỵ chay mặn, nam nữ đều chén cả, còn từng sủng ái một nam sủng tới mức làm cả hậu cung rối ren, thậm chí dân gian còn lưu truyền một câu “như hình với bóng, cưng chiều vô độ“.
Ánh mắt Hộ Bộ thị lang nhìn về phía Trần Kiểu pha đầy nghi ngờ, vóc dáng người kia gầy gò, da thịt trắng nõn, giọng nói nhẹ nhàng thánh thót, càng nhìn càng thấy không khác gì mấy nam tử đoạn tụ kia!
Dù là con cái nhà tầm thường hay con cháu nhà quyền quý thì mười mấy tuổi, người lớn đã sắp xếp cho làm quen với chuyện đó rồi, nhưng đến nay Trần Kiểu còn chưa trải qua, ở phủ còn không có tiểu thiếp, thông phòng…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây