Sau Khi Làm Đàn Em Của Thái Tử Hắn Liền Bị Ta Bẻ Cong

Chương 44:

Chương Trước Chương Tiếp

Những thứ Trần Kiểu đưa ra, có cái hắn dùng, có cái không, bánh gạo là hắn kiên quyết từ chối. Dù hắn không dùng thì Trần Kiểu cũng không nản lòng hay lãng phí, tất cả đều cho hết vào miệng nàng. Tạ Tiên Khanh bỗng thấy nghi ngờ những gì nàng chuẩn bị đều là đồ nàng thích ăn.

Thái độ Trần Kiểu ân cần, vờn quanh bên người Thái tử, hai người cứ như hòa làm một, những người đứng xung quanh chẳng hề chen lọt.

Những thị vệ, thái giám nội thị khác:…

Trần thế tử này bị sao vậy nhỉ, bình thường tranh sủng với mấy đại nhân khác thì thôi, sao hôm nay lại còn giành luôn cả công việc của chân chạy vặt bọn họ vậy nè, chuẩn bị đồ đạc lại còn đầy đủ hết như vậy? Nàng không thể chừa chút đường sống cho người khác sao!

Quả nhiên mấy đại nhân khác nói đúng, vị Trần thế tử này đúng là quá gian xảo!

Dọc theo đường đi Trần Kiểu ân cần, cẩn thận săn sóc, có thể nói là tận tình tỉ mỉ, thế cho nên những nội thị khác bên cạnh Thái tử không khỏi cảm thấy lo lắng cho công việc của mình, luôn cảm thấy có Trần thế tử làm người so sánh, bản thân sắp thất nghiệp tới nơi rồi.

Một tiểu thái giám đi theo Tạ Tiên Khanh không lâu, đang tuổi thiếu niên, là lúc bốc đồng mất kiên nhẫn nhất. Hắn ta nhìn Trần Kiểu, thừa dịp nàng không đứng cạnh Thái tử thì châm chọc đâm thọc một câu: “Trần thế tử quả là người cẩn thận, ngay cả những thái giám như chúng ta còn chẳng chu đáo bằng ngài.”

Trần Kiểu đang rối rắm không biết nên ăn bánh ngọt hương nào, nghe thấy vậy thì quay đầu, giọng điệu vui mừng: “Ta biết công công cho rằng bản thân còn có rất nhiều điều cần phải học hỏi từ ta. Nhưng vì để phân ưu giải nạn cho Thái tử, đề phòng mọi nguy hiểm và tai họa, đây là đạo nghĩa và trách nhiệm mà ta không thể chối từ.”

“Cho nên ngươi không cần khen ta nhiều như vậy đâu, ta biết mình rất ưu tú mà!”

Tiểu thái giám:… Ngươi, con mẹ nó!

Tiểu thái giám không phục, còn định tranh chấp thêm với Trần Kiểu nhưng bị sư phó véo tay một cái, hắn ta lập tức rùng mình, gục đầu xuống không dám nói nữa.

Sư phó hắn là thái giám đi theo điện hạ nhiều năm, rất hiểu tính tình của Thái tử, bình thường cũng có chút mặt mũi trong nhóm thuộc hạ đi bên cạnh Thái tử. Bây giờ bị sư phó cảnh cáo, tiểu thái giám mới ý thức được hành vi của mình là không ổn, hai chân run lẩy bẩy.

Tạ Tiên Khanh đi đằng trước đã thấy hết động tác của bọn họ, liếc mắt nhìn Trương thái giám, ánh mắt trở nên lạnh lùng, sau đó thờ ơ đảo mắt đi nơi khác.

Hắn vẫy tay với Trần Kiểu đi phía sau, dịu dàng nói: “Lại đây. Mấy ngày trước ta đã giao bài tập cho người, vừa hay Cô kiểm tra ngươi.”

“Hả? Chơi xuân còn kiểm tra bài tập hả!” Đôi mắt Trần Kiểu ngập tràn sợ hãi, nhưng không thể từ chối, chỉ có thể ũ rũ cụp đầu đi tới: “Được rồi.”

Trần Kiểu lê từng bước chậm chạp tới chỗ Tạ Tiên Khanh, hai người đi song song với nhau, những người đi theo phía sau lập tức rùng mình.

Thái tử gọi Trần Kiểu qua đó, tuy lấy danh nghĩa là kiểm tra tiến độ học hành của Trần Kiểu, nhưng những người hiểu rõ tính tình Điện hạ lập tức đoán ra ngay hắn đang chiếu cố Trần Kiểu, thái độ thiên vị rành rành ra đó.

Trương thái giám đi theo Tạ Tiên Khanh nhiều năm nhớ lại cái liếc mắt của Thái tử vừa rồi, trán rướm mồ hôi.

Trong suy nghĩ của mọi người Thái tử là quân tử nhẹ nhàng lễ độ, ấm áp như ngọc, nhưng nếu ai nghĩ hắn là người hiền lành dễ bị lừa gạt thì sai hoàn toàn rồi. Thái tử có quy tắc của mình, thủ đoạn quả quyết, chỉ có người theo bên cạnh hắn mới hiểu.

Hôm nay trở về, đoán chừng tiểu đồ đệ của ông ta bị dạy dỗ quy tắc lại rồi.

Còn về phần đồ đệ, Trương thái giám hung hăng gõ đầu đồ đệ một cái, tức giận mắng: “Ngươi ăn no rửng mỡ trêu chọc Trần thế tử làm gì vậy!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)