Sau Khi Làm Đàn Em Của Thái Tử Hắn Liền Bị Ta Bẻ Cong

Chương 37:

Chương Trước Chương Tiếp

May là hắn ta không ăn gì nên bây giờ chỉ nôn khan, nếu không cảnh tượng lúc nãy càng mất mặt hơn.

Khóe miệng Trần Kiểu giật nhẹ, nhìn Vương tiểu thiếu niên đầy quái lạ, vỗ bả vai đối phương, rồi không nói lời nào, im lặng quay lưng đi.

Ý của nàng chỉ là nghĩ thơ hội nhằm chiêu đãi vương công quý tộc, thức ăn nhất định không tệ, cho nên nói đùa dặn Vương Thời Cảnh nhớ để dành bụng hôm nay ăn nhiều một chút. Ai có mà ngờ rằng hắn ta lại ra bài khác lẽ thường như vậy, ngồi đọc sách trong xe ngựa tới mức xây xẩm mặt mày cơ chứ.

Đi vào bên trong trang viên, có một dòng suối nhỏ chảy róc rách, nước suối trong veo thấy đáy, hòn non bộ còn có cá vàng bơi dưới lục bình. Thời đại này thịnh hành ngồi một người một bàn, cũng chính là ăn riêng. Dọc theo dòng suốt nhỏ, trước mặt mỗi người sẽ bày một cái bàn gỗ nhỏ, khách sẽ ngồi quỳ trước bàn gỗ.

Sau khi khách khứa đến đông đủ, yến hội chính thức bắt đầu. Hôm nay Trần Kiểu và Vương Thời Cảnh là khách đặc biệt, một người là biểu đệ Thái tử, người kia có thân phận đặc biệt nên đều được sắp xếp ngồi ở trên.

Sau khi mọi người vào chỗ ngồi thì mới để ý đến chút thay đổi trong vị trí, ánh mắt không khỏi lóe lên một tia bất mãn.

Cho dù trước khi ra ngoài đã được người lớn dặn dò, mục đích của yến hội lần này chính là hàn gắn lại mối quan hệ với Trần Kiểu, nhưng đám con cưng của trời này vẫn không nhịn được sinh ra bất mãn.

Đều là vương công quý tộc, trong nhóm bọn họ cũng có người có thân phận cao quý như Trần Kiểu, Vương Thời Cảnh là nhà ngoại của Thái tử thì thôi, nhưng cái tên Trần Kiểu kia dựa vào đâu mà có thể ngồi hàng đầu?

Không thể không nói, cha con đúng là máu mủ ruột rà, cách thức mà nhóm người này biểu lộ sự bất mãi cũng giống hệt như cha của họ, đó là cô lập Trần Kiểu!

Không nói chuyện với ngươi, cố ý xem nhẹ ngươi, phi hoa lệnh, ném thẻ vào bình rượu đều không rủ ngươi chơi đó!

Cách thức này cực kỳ có tác dụng. Bạo lực lạnh thành viên mới vừa gia nhập, áp dụng sách lược cô lập chèn ép, nạn nhân vừa cô đơn vừa sợ hãi nên sẽ thường cố lấy lòng họ để được hòa nhập. Đây cũng là nguyên nhân học sinh chuyển trường thường hay bị bạo lực học đường.

Nhưng Trần Kiểu không phải người thường, mấy vị đại nhân đã áp dụng biện pháp này với nàng, rồi rút ra kinh nghiệm – Cách này không ăn thua gì với nàng!

Ngay khi mấy món khai vi ngon miệng được trình lên, thơ yến cũng chính thức bắt đầu, mở đầu bằng trò chơi phi hoa lệnh, rồi chọn đề tài để thi vẽ, sau đó bình chọn ra tác phẩm nổi bật nhất. Phong cảnh xinh đẹp mỹ lệ, mọi người cùng chung chí hướng, ngày xuân hợp lòng người, nhã hứng của văn nhân luôn là một điều vô cùng lãng mạn.

Ngoại trừ Trần Kiểu với Vương Thời Cảnh. Một người hoàn toàn bị ngó lơ chẳng chen lời vào được, còn người còn lại nghe cứ như đàn gẩy tai trâu.

Vương tiểu công tử vừa đi học đã buồn ngủ, thành tích ở Quốc Tử Giám còn tệ hơn cả Trần Kiểu, muốn bắt hắn ta theo đám người bảy bước thành thơ, phất tay vẽ tranh đúng là làm khó hắn ta quá rồi.

Cố tình nhóm người này cứ thích chỉ mặt điểm tên hắn ta, còn đùa lát lát nữa bình chọn bài thơ và bức tranh tốt nhất xong thì mỗi người hiến tấu một khúc đàn.

Vương Thời Cảnh mới mười lăm tuổi đột nhiên thấy đầu muốn phình ra, áp lực không khác gì mấy đứa trẻ hay bị cha mẹ lôi ra biểu diễn lấy le với họ hàng trong mấy ngày tết.

Vào lúc Vương Thời Cảnh vò đầu bứt tai, bối rối không biết bản thân phải lấy cớ gì cho qua ải này, quay đầu nhìn lại thì phát hiện Trần Kiểu lại bình tĩnh thưởng thức món ngon trên bàn!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)