Sau Khi Làm Đàn Em Của Thái Tử Hắn Liền Bị Ta Bẻ Cong

Chương 30:

Chương Trước Chương Tiếp

Thị vệ bên cạnh Ngũ hoàng tử nhìn về phía nàng, khinh miệt nói: “Ngươi là người phương nào?”

Trần Kiểu không hề nao núng, cười khẩy hỏi lại: “Ta đây đường đường là Thế tử Vĩnh An hầu, ngươi là cái thá gì?”

Ngũ hoàng tử liếc mắt về phía nàng, giọng nói cay nghiệt: “Thì ra là Thế tử Vĩnh An hầu.”

Thật ra trước khi thị vệ cất giọng hỏi, Ngũ hoàng tử đã nhận ra Trần Kiểu.

Phủ Vĩnh An hầu đứng về phe Thái tử không phải chuyện nhỏ, ngay cả Hoàng Thượng và các hoàng tử khác đều bị kinh động. Vừa khéo Ngũ hoàng tử muốn tìm Trần Kiểu là người luôn đi theo sát đít Thái tử để khai đao.

Ngũ hoàng tử lạnh nhạt liếc nhìn Trần Kiểu, quyết định nhân hôm nay làm cái tên không học vấn không nghề nghiệp lại ăn chơi trác táng này biết khó mà lui, sau đó đích thân ra tay thu phục nàng.

Nhận được ý của chủ tử, thị vệ bên người Ngũ hoàng tử lập tức quát: “Lớn mật, nhìn thấy Ngũ hoàng tử còn không quỳ xuống!”

Trần Kiểu nhíu mày, ra vẻ khó hiểu: “Thì ra là Ngũ hoàng tử? Nhìn cái bộ dạng này ta còn tưởng rằng là Thánh Thượng giá lâm.”

Nàng vừa dứt lời, sắc mặt người ở bên trong lẫn bên ngoài phòng đều biến sắc. Nhưng không ngờ Thái tử đang ngồi trong phòng bao lại nhàn nhạt uống trà, sắc mặt không hề thay đổi.

Nét mặt Ngũ hoàng tử tái mét, quát to với Trần Kiểu: “Ngươi làm càn!”

Đối mặt với khuôn mặt bạo nộ của Ngũ hoàng tử, vẻ mặt Trần Kiểu vẫn không hề thay đổi, chắp tay nói: “Không so được với Ngũ hoàng tử! Ngoại trừ Thánh Thượng, điện hạ là Trữ quân, người biết rõ Thái tử đang nghỉ ngơi trong phòng, ấy thế mà còn dám to gan phạm thượng nói năng ngông cuồng, hôm nay người còn dám dẫn dắt thị vệ làm ầm ỹ chỗ ở Trữ quân, ai biết ngày mai có mang binh tiến cung không?”

Hay lắm.

Trần Kiểu nói năng to gan lớn mật như vậy ý bảo Ngũ hoàng tử có ý mưu phản, bên trong bên ngoài phòng bao im lặng phăng phắc, tất cả mọi người nơm nớp lo sợ, không dám lên tiếng.

Đến cả Ngũ hoàng tử cũng cảm thấy áp lực, thị vệ to tiếng bên cạnh gã càng túa mồ hôi lạnh.

Tội mưu phản là bị tru di cửu tộc đó.

Nhưng dù sao cũng là người dám tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế với Thái tử, chỉ dăm ba câu của Trần Kiểu vẫn không đủ dọa Ngũ hoàng tử hoảng sợ.

Trái lại gã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nhìn chằm chằm Trần Kiểu, đột nhiên bật cười, tựa như chuyện mới đây chỉ là trò đùa, cảm thán nói: “Trần thế tử chuyện bé xé ra to. Chẳng qua ta lo lắng có người giả mạo hoàng huynh, quan tâm an nguy của huynh trưởng, muốn tự mình kiểm chứng mà thôi…”

Gã liếc mắt về phía căn phòng yên tĩnh, nhìn xuyên qua lớp giấy bọc cửa sổ, loáng thoáng có thể nhìn thấy một bóng người hờ hững ngồi trong phòng.

Ngũ hoàng tử nhìn thấy bóng người kia, cao giọng nói: “Cải cách Hộ Bộ còn chưa được giải quyết, lũ lụt ở kênh Biện làm khổ biết bao bá tánh. Trong lúc này hoàng huynh còn có tâm trạng đi dạo trà lâu, sau khi ta nghe nói thì khó tránh khỏi nghi ngờ…”

Sắc mặt những tùy tùng hầu hạ Thái tử lập tức trở nên khó coi, há miệng định nói, nhưng rồi bận tâm thân phận của Ngũ hoàng tử. Chẳng qua hắn ta chỉ là một thị vệ, mà Ngũ hoàng tử chính là con Rồng con Phượng, đến lúc đó hắn ta sẽ bị Ngũ hoàng tử tìm cớ xử lý, nói không chừng Thái tử cũng sẽ bị liên lụy theo, gánh phải tội danh “quản lý người dưới không nghiêm“.

Khoảnh khắc nội thị Thái tử đang bối rối, Trần Kiểu lại không chút do dự vạch trần Ngũ hoàng tử, nói: “Làm bộ làm tịch!”

Ngũ hoàng tử trợn mắt nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt còn độc ác hơn rắn rết.

Nếu là những người khác thì đã sợ tới mức chân va vào nhau lập cập rồi. Nhưng mà Trần Kiểu kiên định nhìn thẳng vào gã, không hề run sợ.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)