Trần Kiểu gật đầu, nói: “Con biết rồi nương.” Nàng chỉ yêu đương thôi mà, nhưng hình như cả nhà đều lo lắng thay nàng.
Nàng không muốn nói mãi đề tài này, lập tức dời sang chuyện khác: “Nương và tổ mẫu nghĩ như thế nên mới gặp được cha và tổ phụ con đúng không.”
Di Hòa Quận chúa khẽ “xì” một tiếng: “Đương nhiên.”
Dường như bà nghĩ đến gì đó, rồi nói: “Con cũng đừng trách cha con. Tính cha con là vậy đó, trước kia ổng chỉ có duy nhất một khuôn mặt, cái này không được cái kia không được…”
Khóe miệng Trần Kiểu khẽ giật. Cha nàng là Thế tử Hầu phủ, tài văn chương nổi bật, là Thám Hoa lang tướng mạo tuyệt sắc, không đến nỗi tệ như vậy chứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây